Thấy hiện trường cũng đã xử lý ổn thỏa, Lạc Thương liền nói với β-62 và Trần Cốc Một vài câu, để họ mang theo nhánh cây kia quay về không gian luân hồi, còn bản thân thì dắt Tô Minh Đạo quay lại biệt thự nhà họ Tô.
Còn Ôn Ngạn Quân thì ở lại đó, trông chừng đám tư tế đang bất tỉnh, tiện thể đợi viện binh tới, truyền đạt tin tức từ Lạc Thương.
Về phần bộ xương khô bị biến thành chó kia, Lạc Thương hào phóng tặng luôn cho Ôn Ngạn Quân, để cậu ta muốn xử lý sao thì xử. Dù sao con “chó” này vốn là sinh vật chết rồi, không cần ăn uống gì cả, chỉ cần vứt nó vào nghĩa địa cho nó hút khí âm là được.
Ôn Ngạn Quân nhìn con chó xương trắng đang ngồi xổm bên cạnh mình, mắt thì dán chặt vào mình, chợt nhớ lại lúc nó vùng vẫy trong trận pháp, hai con mắt đỏ rực cháy lên ngọn lửa ma quái, bất giác thấy áp lực tràn về.
Cái này... cái này rốt cuộc phải xử sao đây? Nếu không phải mang quẳng vào lăng Tần Hoàng trấn giữ đám âm binh kia, thì cũng coi như là có ích rồi.
Hiện giờ người tuần tra trong lăng Tần Hoàng đều là người bên Cục Quản Lý Dị Thường, sau khi đóng cửa thì họ sẽ chịu trách nhiệm đi kiểm tra từng góc khuất xem có phong ấn nào bị lỏng khiến âm binh chạy ra ngoài không. Nhưng công việc này lại rất tổn hao dương khí, ba năm là phải thay người một lần, nếu không dễ bị hút đến mức rước họa, thậm chí chết yểu.
Còn có con chó này thì khác, vốn nó đã là vật chết, đâu có sợ gì bị hút dương khí. Ngược lại, khí âm trong mộ lại giúp nó hoạt động khoẻ hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play