Quá xuất sắc 2
Rất hiếm khi Lạc Quốc Vinh nhớ lại chuyện cũ, quá đắng quá gian nan, ăn không đủ no mặc không đủ ấm, còn bị khinh bỉ suốt.
"Đúng vậy, hồi nhỏ không có đồ ăn, đói bụng lắm, nên giờ liền ôm lòng yêu thương nhiệt tình với thức ăn không gì sánh bằng. Anh đừng chê cười chứ, đều do chúng tôi làm cha làm mẹ không có bản lĩnh, không phải do con nhỏ."
Nhiếp Khôn Minh chợt cảm thấy nhói lòng, ánh mắt nhìn Lạc Di lại càng thêm phần từ ái, bộ dáng cô khi còn bé vẫn rành rành trước mắt ông ấy, vóc người nho nhỏ, chiếc cằm thon thon, quần áo toàn là mảnh vá.
"Ham ăn cũng không phải khuyết điểm, có gì đâu mà chê cười? Hẳn tôi còn phải cảm ơn hai người đấy chứ, hai người đã nhọc nhằn vất vả nuôi con khôn lớn, bồi dưỡng con bé thành tài, cống hiến rất nhiều cho nước nhà."
Ngô Tiểu Thanh cười khổ một tiếng: "Con bé tự học thành tài, chúng tôi không giúp nó gì cả."
Lạc Di đẩy đĩa trái cây đến trước mặt cha mẹ, ra hiệu bọn họ ăn cùng: "Cha mẹ cho con ăn mặc đã là sự giúp đỡ lớn nhất rồi ạ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT