Trò giỏi hơn thầy…
Phải thì thế nào? Không phải thì thế nào? Không phải cứ có huyết thống là có thể xưng người thân.
"Người có chỗ tương tự, vật có chỗ tương đồng, trông giống nhau cũng không đại diện cho điều gì. Nhà bình dân chúng tôi không dám trèo cao, lại càng không dám dính dáng đến nhà họ Vương."
Bà cụ Vương rơi nước mắt: "Tiểu Thanh, con đang chọc vào tim mẹ đấy, con trách mẹ mẹ có thể hiểu được, nhưng con không thể không nhận mẹ, cha của con đâu, để mẹ đi nói chuyện rõ ràng với ông ta, để ông ta nói với con…"
Ngô Tiểu Thanh siết chặt cánh tay Lạc Di, tâm trạng trập trùng dữ dội, bờ môi bà đã sắp bị cắn nát: "Vậy xuống điện Diêm vương nói đi, cơ mà đã qua nhiều năm vậy rồi không biết ông ấy có đi đầu thai chưa."
Bà cụ Vương không dám tin hỏi lại: "Cái gì, cha của con qua đời rồi? Vậy ông của con đâu?"
Ngô Tiểu Thanh hít sâu một hơi: "Tất cả đều đã chết, trừ tôi, đều đã chết, bà còn muốn hỏi cái gì? À? Chê tôi chưa đủ thê thảm, phải không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play