Tô Cần không lên tiếng, một câu cũng không thể phản bác. Ngược lại, anh ấy đang suy nghĩ đến lời nói của Lục Tư Hoa và Kiến Quốc. Đi dạo một vòng quanh tim, đột nhiên cảm thấy hiểu được chút ít rồi.

Lục Tư Hoa lại nói: “Không nói đến cái khác, chỉ nói chuyện hôm nay thôi. Chúng ta đã tách hộ rồi, nhà chúng ta ăn gì, dùng gì còn cần nhà trên quản lý sao? Như vậy có khác gì với lúc chưa tách hộ không? Lương thực của em, thích ăn thế nào thì ăn thế đấy, dù em có dùng hết lương thực cũng liên quan gì đến nhà trên chứ?"

Tô Cần vẫn im lặng, trong lòng cũng đang suy nghĩ đến lời nói của Lục Tư Hoa.

“Trước đây em chưa từng cãi lại lời mẹ anh, bà ấy nói gì thì chính là cái đấy, bà ấy muốn gì em đều nghĩ đủ mọi cách làm cho bằng được. Lúc đó bà ấy nói đau tim, muốn ăn đồ bổ, nhưng trong nhà không có tiền, em đem của hồi môn đi bán để mua đồ ăn cho bà ấy, em đổi lại được một câu khen ngợi của bà ấy chưa?” Lục Tư Hoa cười khổ: “Không khen thì thôi, còn chê bai, bảo em lấy về chưa đủ nhiều."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play