Mãi cho đến khi không có người, lúc này Trình Kiêu mới buông tay ra: "Vãn Vãn, hôm nay anh tới đây vì muốn nói rõ ràng với em, anh thích em, vẫn luôn thích, không có người khác, từ trước đến giờ đều là em."
Vãn Vãn chớp chớp mắt, vẻ mặt ngốc nghếch.
"Nếu em không thích anh, trước tiên đừng từ chối anh, cứ để anh theo đuổi em có được không?"
Vãn Vãn lại chớp chớp mắt, vẫn là vẻ mặt ngốc nghếch.
"Anh đã từng đồng ý với chú và dì, em chưa đến mười tám tuổi thì anh không thể thổ lộ. Nhưng chuyện hôm nay có lí do nên anh mới thổ lộ. Nếu đã thổ lộ, đương nhiên anh sẽ không trốn tránh. Cho dù bị chú dì mắng, anh cũng tự làm tự chịu.
Vãn Vãn vẫn đang chớp mắt.
"Anh biết em vẫn luôn coi anh như anh trai, cho tới bây giờ cũng không có tình cảm nam nữ. Ngay từ đầu anh cũng cho rằng mình với em chỉ là tình anh em, cho đến sau này khi mẹ sinh bệnh, anh mới phát hiện tình cảm của mình, anh thích em, anh muốn lấy em làm vợ. Cả đời này anh chỉ muốn đối xử tốt với em, chiều chuộng em thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này. Nhưng em còn quá nhỏ, anh không thể ích kỷ như vậy. Vậy cứ giấu tình yêu này trong lòng, chờ cho đến khi em lớn lên, sau khi em trưởng thành, anh sẽ thổ lộ với em một lần nữa"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT