Thực ra Trình Kiêu biết rất rõ khẩu vị của Vãn Vãn, lúc anh gọi món cũng đã gọi món mà Vãn vẫn thích ăn, còn món mình thích thì không gọi.
Chỉ cần Văn Vãn thích, thì anh đều thích.
“Anh Kiêu, anh cũng gọi món ăn thích đi, sao gọi mỗi món em thích thế.” Vãn Vãn rất nhanh đã phát hiện ra điều này.
Trình Kiêu nói: “Món gì anh cũng ăn được hết, em thích thì anh cũng thích.
Vãn Vãn cũng không nghi ngờ anh, nghĩ chắc là như vậy nên cũng không suy nghĩ sâu xa hơn.
Rất nhanh, thức ăn đã được dọn lên.
“Quán ăn này nấu đồ rất ngon.” Trình Kiêu vừa lau đũa muỗng cho cô vừa nói: “Lần đầu tiên anh đến Bắc Kinh, quán ăn đầu tiên khi đến trường chính là chỗ này. Sau khi nếm được mùi vị, anh liền nghĩ không biết khi nào có thể dẫn em đến đây ăn một lần, để em cũng nếm thử mùi vị thơm ngon ở đây?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play