Còn tốt hơn là bị ràng buộc cả đời với đội vận chuyển, huống chi giờ đây có thể được ở lại đội vận chuyển hay không còn chưa rõ.
“Ba, cải cách thì cải cách, ba mà còn cần sợ mình bị sa thải à?” Thật ra Vãn Vãn thấy chẳng sao cả.
Tô Cần nói: “Tất nhiên ba phải lo rồi, nếu nghỉ việc, vậy nhà ta ăn gì, uống gì? Cái căn nhà này rồi cũng phải bị thu hồi thôi, rồi chúng ta ở đâu? Về quê sao?"
Ban đầu Lục Tư Hoa còn không thấy sao cả, vừa nghe Tô Cần nói như vậy cũng thấy sốt ruột.
Đúng thế, nếu ông nhà bị sa thải, bọn họ ở đâu đây? Căn phòng này là của nhà nước, bà ấy còn nhớ rõ trước đây vì để lấy lại căn nhà này mà từng phải đuổi ông Dương đã nghỉ hưu ra ngoài.
Mau sau khi nghỉ việc rồi, căn nhà này sẽ được phân cho người khác, người khác cũng có thể dùng cách tương tự mà yêu cầu bọn họ phải dọn ra ngoài.
Căn nhà này vốn đã không thuộc về bọn họ, nó là thuộc về đơn vị, thuộc về tài sản quốc gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT