Năm đó Thắng Lợi tìm hiểu đối tượng ở bên ngoài, sau khi ông ấy biết còn vui mừng như điên, nhưng ai mà biết cuối cùng Thắng Lợi đã hi sinh. Để lại Trình Trình một mồ côi từ trong bụng mẹ như vậy, cũng coi như là chưa tuyệt đường hương hỏa.
Ông ấy chỉ có một thằng cháu này, sao có thể nhìn thấy sau này có khả năng nó sẽ vì vậy mà đau lòng, mà lại không sớm ngăn cản chứ?
Nỗi đau mất con đã làm cho ông ấy bị đả kích rất lớn rồi, ông ấy không muốn lại nhìn thấy cháu trai xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
“Ông nội, cháu muốn làm hết sức mình. Bất kể là sau này cháu và Vãn Vãn có kết hôn với nhau hay không, nếu cháu đã cố gắng hết sức, thì cháu sẽ không có gì để tiếc nuối, nếu không cả đời này cháu sẽ khó mà yên lòng” Trình Kiêu dùng sức nắm chặt bàn tay, rồi sau đó mở ra: "Ông nội, cháu chỉ muốn hỏi ông một câu, ông thích Vãn Vãn không? Vứt bỏ những lời ông vừa nói đi, ông có muốn Vãn Vãn làm cháu dâu của ông không?"
“Ông không phủ nhận, ông rất thích cô bé Vãn Vãn. Nhưng thích là một chuyện, ông không thể giương mắt nhìn, một chuyện không có khả năng, lại xảy ra ở trên người của cháu, mà ông lại thờ ơ coi như không được. Ông không làm được.” Ông cụ Tiêu nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Trình Kiêu lặng im, anh biết là, ông nội muốn tốt cho anh và Vãn Vãn nên mới phản đối.
Nếu đã không phải là vì không thích Vãn Vãn, vậy thì chính là nguyên nhân mà ông ấy nói đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play