Mã Tĩnh Đan lại hất tay anh ta ra: "Thành Tài, anh đừng nói tốt giúp mẹ anh nữa, bà ta là dạng người gì, trong lòng em và anh đều rõ, vừa lắm mềm vừa xấu tính” Còn nói: “Anh nói anh tìm em, em ở ngay nhà anh hai chị dâu hai, sao không thấy anh tới đây tìm, hẳn là lúc ấy anh đã phải nghĩ ra có thể là em sẽ ở đây, mà dù cho không nghĩ ra, không phải cũng nên tới tìm sao?"
Trong lòng Vãn Vãn dựng ngón tay cái cho thím ba, quả nhiên đầu óc thím ba sáng suốt a, không bị tình yêu làm cho mụ mị đầu óc, không phải cái gì chú ba nói thím ấy cũng tin. Cô bé thích thím ba như vậy.
Con gái thì nên khí phách giống như thím ba, không bị lời ngon tiếng ngọt của đàn ông mê hoặc.
Cuối cùng Mã Tĩnh Đan vẫn bị Tô Thành Tài dỗ cho nguôi ngoai, Tô Thành Tài luôn mồm nói lời bảo đảm.
Vãn Vãn vẫn luôn quan sát, cảm thấy mình chưa từng gặp qua chú Ba ăn nói khép nép như vậy, cho dù là lúc nói chuyện với bọn họ, cũng chưa từng thấy chú ấy hoảng loạn như vậy. Nhưng ở chỗ thím ba, chú ấy lại buông xuống tôn nghiêm như thế.
Cô bé cảm thấy, có gì đó không bình thường. Một người đàn ông có thể vứt bỏ mặt mũi cầu xin phụ nữ, có một khả năng là vì tình yêu, khả năng thứ hai chính là vì có lợi, không hề ngại vứt bỏ mặt mũi, đợi đến khi có được thứ mình muốn, không ai đá người nhanh hơn bọn họ.
Vãn Vãn cảm thấy, trông kiểu gì chú Ba cũng không giống người trước, ngược lại có chút giống người sau. Trừ phi chú ấy vẫn luôn kiêng kỵ quyền thế trong nhà thím ba, không dám động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play