Nhưng lại dừng lại động tác, cậu ấy biết Vãn Vãn ghét nhất là không bất chấp tất cả đi tới làm phiền.
Vãn Vãn trông như đối với ai cũng tốt, cũng rất gần gũi, nhưng chính vì cô bé với ai cũng đối xử tốt giống nhau, làm cho cô nhóc không giống với mọi người, không có sự phân biệt xa gần. Cái kiểu rất xa, lại có một kiểu nhàn nhạt không thân thiết, không cảm nhận kỹ càng, rất khó nhận ra mùi vị.
"Anh thích Vãn Vãn phải không? Đáng tiếc người ta chỉ coi anh là bạn" Bỗng phía sau truyền đến một giọng nói, Tiêu Luân Đạt quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé đẹp không nói nên lời, giống như Vãn Vãn, nhưng không cho cậu ấy cái cảm giác dễ chịu như Vãn Vãn.
Đó là Tô Vũ Đình Cậu ấy ghét giọng điệu nói chuyện của cô bé, đặc biệt khi nói Vãn Vãn không bao giờ thích cậu.
Tiêu Luân Đạt nói: "không cần em lo."
Tô Vũ Đình âm thầm nghiến răng, nhưng trên mặt lại mở nụ cười: "Em cũng là vì tốt cho anh thôi, anh biết Vãn Vãn đối với ai tốt nhất không, muốn biết trong tim Vãn Vãn anh không giống mọi người, hay là cũng giống như mọi người không?"
Tô Vũ Đình cười thầm trong bụng, rõ ràng là rất muốn biết, nhưng lại giả vờ như không quan tâm tới. Đây vẫn là tính cách ngạo mạn của thái tử gia nhà họ Tiêu mà kiếp trước cô biết chăng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play