Đóa Đóa yên lặng lau nước mắt: “Ừm" một tiếng rồi gật đầu, lại chạy tới chơi cùng Vãn Vãn.
Bộ dáng kia của Đóa Đóa, sao Bao Cúc Hoa lại không nhìn thấy, nhưng cô ấy không thể để con gái có thói quen như thế được, lấy được bổ nhiệm, nuôi động vật không có sức như này.
Lục Tư Hoa nhìn thấy hết thảy, ở bên cạnh nói: "Tôi thấy dường như Đóa Đóa rất thích thỏ, sao cô lại không đồng ý? Đóa Đóa là đứa trẻ ngoan, cô nói không cho con bé nuôi, cô bé cũng không đòi hỏi nữa. Nếu đổi lại là Vãn Vãn nhà tôi, không cho nuôi, con bé có thể ầm ĩ rất lâu, đến khi chúng ta đồng ý mới thôi."
Bao Cúc Hoa nói: "Đóa Đóa nhà tôi rất nghe lời, sẽ không nháo. Tôi cũng không dưỡng con bé thành tính khí như vậy, đứa nhỏ không nghe lời thì đánh một trận, nào có thể chuyện gì cũng thuận theo con bé, dưỡng con bé có thói quen này, về sau còn dạy dỗ như thế nào."
Lục Tư Hoa há miệng thở dốc, nghĩ muốn khuyên hai câu, sau lại ngậm miệng, nghĩ đây là phương pháp giáo dục nhà người ta, nếu cô ấy khuyên nhiều, ai biết có thể khiến đối phương khó chịu hay không.
Dưới sự trợ giúp của Bao Cúc Hoa, rất nhanh Lục Tư Hoa đã thu dọn xong. Cô ấy vô cùng cảm kích, mời Bao Cúc Hoa ở lại ăn cơm tối, lại bị cô ấy cự tuyệt.
"Này có cái gì, hàng xóm mới đến đây, tôi qua hỗ trợ, sao lại có thể ở nhà cô ăn cơm đây, lương thực của mọi nhà đều eo hẹp." Bao Cúc Hoa nói xong, liền ôm Đóa Đóa đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play