Nhưng điều mà bọn họ không biết đó là, khi bọn họ vừa ra khỏi thôn thì đã có người bên nhà nội tới, người tới chính là Tô Thành Tài, tiếc là lúc đến chỉ thấy nhà Tô Cần đóng chặt cổng.
Lần này, bọn họ không còn tiếc tiền đi xe nữa, thôn Lục Gia ở một nơi cách thị trấn không đến năm cây Số Ngày Tết nhất, mặc quần áo mới, nếu cứ đi bộ như vậy sẽ tốn mất một tiếng đồng hồ, quần áo cũng có thể bị bụi đất trên đường làm bẩn, quả thật có chút được một mất mười.
Cũng chỉ do dự trong chốc lát, Tô Cần đã quyết định cả nhà ngồi ô tô đi thôn Lục Gia.
Đi thôn Lục Gia, vé của người lớn cần một đồng, trẻ con thì một vé nửa đồng, Vãn Vãn không cần tiền.
Có chút đau lòng móc ra ba đồng rưỡi đưa cho người bán vé, trong xe có một vài chỗ trống.
Thời đại này, vẫn còn có rất ít người bỏ tiền để ngồi xe, nông dân chịu chi tiền như nhà Tô Cần lại càng ít hơn. Ngay cả hai đứa Kiến Quốc Kiến Binh cũng có chỗ ngồi, người bán vé cũng không tới bắt bọn họ nhường ghế, chỉ nói lúc trên xe không đủ chỗ thì trẻ con phải nhường chỗ.
Tô Văn Vãn tò mò ngắm nhìn xe ô tô của thời đại này, đây là kiểu ô tô cũ nhất, trên xe có mùi xăng rất nặng, ngoài ra còn các loại mùi hòa trộn với nhau, khiến cô bé có chút nhíu mày, nhưng sau đó lại thả lỏng hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT