"Hả?"
Chủ đề này nhảy xa quá khiến Lữ Cẩn nhất thời không phản ứng kịp.
"Hôm đó xe cảnh sát từ khoa y đi ra, cậu nói có người gặp chuyện." Chu Hoài Hạ thản nhiên kéo chăn ra, trèo xuống giường từ tầng trên.
Lữ Cẩn nhìn Chu Hoài Hạ với những động tác lóng ngóng, vội vàng đứng sau lưng cô giơ tay đỡ: "Cậu từ từ thôi, tay vừa mới băng bó mà."
Đang yên đang lành sao tự nhiên cô lại nổi hứng như vậy? Không lẽ mới thức có một đêm mà đã kiệt sức rồi? Mới có mười hai giờ, cũng đâu gọi là thức khuya chứ?
Chu Hoài Hạ đứng xuống đất, nắm chặt lấy tay Lữ Cẩn hỏi: "Có phải ai đó đã tự tử bằng cách treo cổ không?"
"À..." Lữ Cẩn thấy cánh tay bị cô nắm đau điếng, nhưng không phủ nhận: "Ừ, có một chị khóa trên tự tử bằng cách treo cổ. Sao cậu biết chuyện này?"
Nghe được câu trả lời, Chu Hoài Hạ đột nhiên thả tay ra, như mất hết sức lực ngồi dựa vào tủ, vẻ mặt lộ ra nét phức tạp không nói nên lời.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play