Chỉ có 5 km thôi.
Trần Đan đã dùng hết đạn màu trong hộp tròn bên hông, súng cũng đã bắn sạch đạn. Đến cuối cùng, cô ấy thậm chí còn cúi xuống nhặt những viên đạn màu rơi lẻ tẻ trên mặt đất, vậy mà cũng chỉ có thể khiến Chu Hoài Hạ chạy được sáu vòng.
Bây giờ Chu Hoài Hạ cũng mặc kệ việc người mình bị bắn đến mức người loang lổ đủ màu sắc, cô cứ thế nằm bẹp xuống đất chơi xấu, nhắm chặt hai mắt, mặc cho đạn màu tiếp tục bay tới.
"Mình chỉ còn nửa vòng nữa thôi!" Lữ Cẩn chạy ngang qua, nghiêng đầu nhìn Chu Hoài Hạ đang nằm dài trên bãi cỏ trong sân. "Cậu mau lên đi."
Chu Hoài Hạ giơ tay lên che mắt, chỉ muốn lăn ra ngủ: "Mình cảm thấy mình đã vận động đủ cho nửa năm rồi, thế là quá đủ rồi."
"Vậy mình chạy nốt rồi đi học đây—"
Lữ Cẩn lao đi như gió, người thì đã mất hút mà giọng nói vẫn còn còn ở lại. Cô ấy chỉ cần nghĩ đến hôm nay học cái gì là tràn đầy năng lượng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT