"Ra ngoài rồi, muốn đổi khẩu vị, thử chút đặc sản địa phương."
Hạ Kính Hành vừa nói vừa để ý phản ứng của Nguyễn Tự Ninh, sau đó phát hiện dùng bốn chữ "vọng nhãn dục xuyên" (nhìn mòn con mắt) để miêu tả cũng không quá, vì vậy anh dùng khẩu hình nói hai chữ "Chu Sầm" với cô, rồi rất "rộng lượng" lắc lắc điện thoại, ra hiệu họ có thể nói chuyện một chút.
Nguyễn Tự Ninh như gặp đại địch, liên tục lắc đầu, quay người chạy ra ngoài, nhưng quên mất phòng gym bán mở có vách kính sát đất, chỉ nghe "bốp" một tiếng, trực tiếp đụng đầu vào đó.
Hạ Kính Hành giật mình: "Này, không sao chứ?"
Không kịp trả lời, Nguyễn Tự Ninh cúi đầu chạy tiếp, bóng dáng mảnh mai nhanh chóng biến mất ở góc cầu thang.
Hạ Kính Hành không đuổi theo, chỉ chậm rãi thở ra một hơi, không khóc không làm loạn, còn có sức chạy, chắc là không bị thương.
Nghe thấy động tĩnh bên này, Chu Sầm hỏi anh có chuyện gì.
Thu hồi ánh mắt từ tấm kính đó, Hạ Kính Hành thản nhiên đáp: "Không có gì, cô bé vụng về thôi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT