Nguyễn Vụ không biết mình xúc động vì câu "bé con nhà anh" ngây thơ hay bất lực trước hành động ngang ngược của anh ta. Có lẽ với anh ta, chuyện này chẳng đáng kể, chỉ là chút sức người sức của, sử dụng đặc quyền trong giới họ là chuyện thường ngày ở huyện.
Nguyễn Vụ cạn lời.
Trần Cương Sách nói: "Sau này đừng chạy ra ngoài vào lúc nửa đêm nữa, nếu có ra ngoài thì nhớ mang theo điện thoại, nhỡ anh tỉnh dậy không thấy em đâu thì sao?"
"Em không phải trẻ con nữa."
"Anh đang nói đến anh thì sao? Hửm?" Anh là bậc thầy tán tỉnh, đôi mắt đào hoa nhìn chằm chằm vào cô, như muốn trao trọn tình yêu cho cô, "Không có em, anh ngủ không yên."
Rõ ràng là đang dỗ ngọt, nhưng trái tim Nguyễn Vụ vẫn mềm nhũn.
Trước đây cô rất ngại nhắc đến tên thân mật của mình, Nguyễn Miên Miên, mềm mại, cô luôn cảm thấy người hơn hai mươi tuổi rồi, không hợp với cái tên trẻ con như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT