Một hồi lâu sau, ông Giang mới dời tầm mắt khỏi bức ảnh, ông ấy ngẩng đầu lên: “Trước lúc cháu sinh ra nửa tháng, bà nội Giang đã bệnh tới mức không xuống nổi giường, đến ông cũng không nhận ra, nhưng sau khi cháu ra đời, bà ấy biết được cháu sinh cùng tháng cùng ngày cùng giờ với Viên Viên, hai đứa chỉ chênh nhau hai phút, lại cũng cầm một tinh, đằng lưng đều có vết bớt, bà ấy đột nhiên khỏe lại.”
“Bà ấy tin chắc cháu là do Viên Viên đầu thai, chỉ vì nhà họ Giang không có trẻ con phù hợp nên mới mượn bụng nhà họ Bạch để sinh ra, bởi vì có cháu mà bà ấy sống lâu hơn dự đoán của bác sĩ một năm, ông nội Giang rất biết ơn cháu… Trước khi đi, bà ấy dùng việc kết hôn giữa hai nhà để cháu trở lại nhà họ Giang, cũng muốn dùng cách này để bảo vệ cháu cả đời, cả đời bà nội Giang cháu không có được mấy ngày tốt lành, vì vậy việc duy nhất ông có thể làm là hoàn thành tâm nguyện thay bà ấy.”
“Du Du, cháu không muốn có yêu đương với Giang Khải nhưng hôn sự giữa hai nhà cháu đừng từ chối nhanh như thế, trừ Giang Khải, ông vẫn còn rất nhiều cháu trai, ai nấy đều không không kém Giang Khải, chỉ cần là người chưa kết hôn chưa có người yêu thì cháu có thể chọn bất cứ ai.”
Bạch Du: “...”
Trong lòng cô vô thức xuất hiện cảm giác cháu trai ở nhà họ Giang chẳng khác gì đám rau ế rất kỳ lạ.
Lúc trước, Bạch Du cho rằng mình được bà Giang coi là người may mắn nên mới có thể quyết định hôn sự với nhà họ Giang, không ngờ thì ra mình là hy vọng của một người mẹ tuyệt vọng với con gái yêu dấu của mình.
Nhìn ánh mắt tha thiết của ông Giang, Bạch Du không thể nói ra lời từ chối.
Đó là một ông lão dùng sự yêu thương che chở cô suốt hai đời.
Mặc dù sự yêu thương của ông ấy đến từ tình yêu của vợ, nhưng ông ấy lại không hề giảm bớt sự yêu thương, điều này càng khiến cô càng kính trọng ông ấy hơn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT