Bây giờ rốt cuộc cô cũng biết rồi nhưng cô thà rằng mình mãi mãi không biết.
Thấy Bạch Du ngây người không phản ứng, lại nhớ đến lời Minh Thư vừa hét, lòng Giang Lâm lập tức chùng xuống.
Hôm đó, sau khi anh nghe được tung tích của Cảnh Dương từ Cảnh Phỉ, anh lập tức đuổi đến, trên đường đi, anh nóng như lửa đốt, cũng đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất.
Nơi đó rất hẻo lánh, nếu không phải Cảnh Phỉ lén theo dõi, chỉ sợ họ rất khó nghĩ đến nơi này, sau khi phá cửa xông vào, họ lại nhìn thấy xác của Cảnh Dương.
Miệng sùi bọt mép, mặt đen xì, chết rất khó coi, lúc đó tim anh đập thình thịch suýt nữa nhảy ra khỏi cổ họng.
Khoảnh khắc đó, anh như trở về ngày mẹ anh băng huyết khi sinh, người thân bế anh chạy đến bệnh viện, tiếng giày da đập xuống đất "bình bịch bình bịch" nhưng lại như đập vào người anh, anh lo lắng khi vào cánh cửa sắt kia sẽ nhìn thấy xác của Bạch Du.
Ông trời như nghe thấy lời cầu nguyện của anh, cô vẫn còn sống!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play