Ở thời đại này, người biết nói tiếng Anh hiếm như lông phượng sừng lân, rất nhiều đơn vị tham gia triển lãm cũng mang theo nhân viên bán hàng đến nhưng những người đó chỉ có thể nói được vài câu tiếng Anh đơn giản, ngay cả báo giá cũng không tốt chứ đừng nói là giới thiệu sản phẩm và nhà máy. Khi thương nhân nước ngoài tới, bọn họ chỉ đành mượn phiên dịch viên của hội chợ, nhiều khi khách hàng phải xếp hàng chờ rất lâu, hiệu suất làm việc rất thấp.
Nhưng đội ngũ mà Bạch Du sáng chói như ánh mặt trời, người nào cũng nói tiếng Anh lưu loát, nhất là khẩu âm chuẩn giọng Anh của Cảnh Phỉ càng khiến không ít khách nước ngoài kinh ngạc.
Mặc dù các đơn vị trong nước tham gia triển lãm không nghe ra là khẩu âm gì nhưng họ thừa hiểu trình độ tiếng Anh lưu loát là thế nào. Nhân viên bán hàng của họ gặp khách nước ngoài chỉ biết "ừm, ờ" mãi mà chẳng nói nên lời, trong khi nhóm Bạch Du gần như không có một từ "ừm, ờ nào."
Sau đó, Bạch Du và Đái Lôi lại biểu diễn một khúc "Hoa nhài" nữa rồi mới dẫn một nhóm khách hàng lớn đến gian hàng xa xôi hẻo lánh của mình.
Các đơn vị tham gia triển lãm khác thấy thế mới sực tỉnh lại từ uy lực của kèn, ai nấy đều vỗ đùi than - Khách hàng bị dẫn đi hết rồi!
Có mấy đơn vị cảm thấy Bạch Du làm vậy quá phô trương, nhưng hội chợ cũng không cấm dùng cách này để thu hút khách hàng. Dù họ có không phục thì cũng chẳng có cách nào, khiếu nại cũng vô dụng.
Nhưng đa phần các đơn vị tham gia triển lãm rất bội phục Bạch Du.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play