Giang Hàm Châu giật mình, là ông Trịnh nhà bà ấy trở về.
Tần Yến cũng khựng người lại, ngẩng đầu lên nhìn, chạm mắt với đối phương, dừng lại rồi nói: “Thư ký Trịnh.”
Thu ký Trịnh gật đầu: “Ngồi đi, lời cháu vừa nói chú nghe được cả rồi, cháu nói không thể làm loạn, thế thì cháu phải tự mình thuyết phục chú.”
Giang Hàm Châu nhớ tới vừa rồi mình đã đồng ý lời của con thì vội gọi một tiếng: “Ông Trịnh…”
Thư ký Trịnh quay đầu lại cong môi cười nói với bà ấy: “Không sao.”
Tần Yến không còn cách nào khác, đành ngồi xuống chiếc ghế sô pha đối diện thư ký Trịnh: “Rất đơn giản, tôi không cảm thấy bạn học Bạch làm như vậy là vi phạm quy lệ. Đầu tiên, trường học không quy định là sinh viên không thể phát triển sự nghiệp của mình. Thứ hai, bạn học Bạch thành lập một công xưởng không chỉ tăng thêm nhiều việc làm, nâng cao thu nhập cho các xã viên trong công xã, mà còn đưa nghệ thuật điêu khắc đồ khảm xà cừ ra khỏi biên giới quốc gia để vươn ra thế giới, đồng chí chủ tịch vào năm 1944 đã đưa ra khái niệm tư tưởng “vì dân phục vụ”, cái gọi là vì dân phục vụ, chình là vì lợi ích của dân mà công tác tư tưởng và hành động, mà chuyện bạn học Bạch làm là hoàn toàn phù hợp tư tưởng này.”
Câu nói vừa dứt, phòng khách im lặng vài giây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT