Bạch Du đoán không lầm.
Ngày hôm qua Mã Tái Nam vừa về tới trong thôn thì cô ấy lại một lần nữa bị mọi người vây quanh.
Trước đó, câu nói “không có lương” của cô ấy đã chặn họng mọi người, khiến mọi người lầm tưởng cô ấy là một kẻ ngốc nghếch, nhưng lần này cô ấy đi thành phố Quảng với Bạch Du ba bốn ngày, khi trở về còn xách theo rất nhiều đồ, mọi người đột nhiên biết rằng, hóa ra những kẻ ngốc nghếch lại chính là họ.
Làm sao mà không có lương được, không có lương mà xách được nhiều đồ như vậy à, không có lương mà mua được đồ ăn vặt ở thành phố Quảng sao?
Mọi người lại một lần nữa vây quanh Mã Tái Nam hỏi lương, hỏi cô ấy đến thành phố Quảng làm gì, hỏi cô ấy làm công việc gì ở công xã, nhờ cô ấy giới thiệu việc làm, tóm lại là đủ thứ chuyện, mặc dù Mã Tái Nam không nói một lời nào nhưng ánh mắt mọi người nhìn cô ấy đã khác rồi.
Cô gái “Phùng Chiêu Đệ” này có tương lai rồi, đây là sự đồng thuận của tất cả mọi người trong thôn, có một số người nhanh trí, tối hôm đó đã gọi bà mai đến đề nghị kết thông gia nhưng đều bị Mã Tái Nam từ chối.
Bây giờ cô ấy muốn làm việc cho giỏi, kiếm tiền thật tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play