Tiếng khóc của Mao Minh khiến Bạch Du lấy lại tinh thần từ đáy tuyệt vọng, một lúc lâu sau, cô mới kiếm lại giọng nói của mình: “Tôi không sao, cảm ơn đồng chí Mao.”
Bạch Du không biết mình phải quay về thế nào.
Rõ ràng là thời tiết nóng như thiêu đốt, cô lại chảy đầy mồ hôi lạnh, răng cũng lạnh tới mức run rẩy.
Cô có nên tới kiếm ủy viên chính trị Tôn, có thể hỏi được nhiều tin tức liên quan tới Giang Lâm, một tia lý trí còn sót lại nói cho cô biết, bây giờ cô không thể tới quấy rầy ủy viên chính trị Tôn.
Tình huống nguy cấp thế này, đừng nói là ủy viên chính trị Tôn không có thời gian gặp cô, cho dù có thì cũng là chuyện liên quan tới cơ mật quân sự, chắc chắn ông ấy sẽ không nói nhiều tin tức cho cô biết, vả lại nếu muốn Giang Lâm thì phải dựa vào Hải quân, dựa vào quốc gia.
Thế nên không thể tới được, bây giờ việc cô có thể làm là yên lặng chờ đợi, tin tưởng quốc gia, tin tưởng quân đội, tin tưởng bọn họ sẽ đưa Giang Lâm về.
Nhưng Bạch Du không thể yên lặng được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play