Mặc dù cả hai bên đều cảm thấy sự phân chia này không công bằng, đều cảm thấy mình nên chiếm phần nhiều, nhưng bởi vì không ai chịu nhường ai, họ lo lắng nếu tiếp tục làm ầm lên thì sẽ bị báo cáo, cho nên đành phải lùi một bước.
Đúng lúc hai gia đình đang bàn nên dùng tiền trợ cấp như thế nào thì một tin dữ bất ngờ ập đến - tiền trợ cấp đã không còn nữa!
Hóa ra trước khi mất, Cát Đại Xuyên đã viết một bức thư cho chính trị viên Tôn, trong thư nói rằng hoàn cảnh sống trên đảo Khai Vân rất khắc nghiệt và điều kiện sống quá khó khăn, nên anh ấy hy vọng sau khi mình mất, tất cả tiền trợ cấp sẽ đem đi quyên góp cho đảo Khai Vân, hi vọng số tiền ấy có thể được sử dụng làm quỹ để cải thiện môi trường của đảo Khai Vân.
Bởi vì Cát Đại Xuyên được công nhận là liệt sĩ nên tiền trợ cấp của anh ấy bao gồm tiền trợ cấp một lần, tiền trợ cấp định kỳ và tiền khen thưởng liệt sĩ, theo lẽ thường thì số tiền này phải được chuyển đến cha mẹ của Cát Đại Xuyên hoặc cha mẹ nuôi.
Bây giờ căn cứ theo di chúc của Cát Đại Xuyên, tất cả số tiền sẽ được dùng làm quỹ để cải tạo hạ tầng và môi trường của đảo Khai Vân.
Không những vậy, trong thư Cát Đại Xuyên còn nói nếu may mắn được phong liệt sĩ thì mọi chính sách đãi ngộ của liệt sĩ anh ấy sẽ chuyển nhượng cho con em các đồng chí thương binh khác không được xếp hạng liệt sĩ. Nếu không chuyển được thì anh ấy tự nguyện xin hủy bỏ mọi chính sách ưu đãi.
Anh ấy cũng nói, cha mẹ ruột và cha mẹ nuôi của mình đều là người đại nhân đại nghĩa, nhất định sẽ tán thành cách làm của anh ấy. Hơn nữa, bốn người cha mẹ của anh ấy đều có con riêng, họ đều rất hiếu thảo nên dù không có tiền trợ cấp của anh ấy, họ cũng không phải lo về việc chu cấp lúc tuổi già.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play