Ngũ Hiểu Đường hình như vẫn còn nhớ lần trước mình làm cho Niệm Niệm bật khóc. Thế là cô ấy mới đặt đồ xuống ngay trước mặt Niệm Niệm, sau đó chạy ra thật xa. Nhưng mắt thì nhìn chằm chằm vào Niệm Niệm như muốn nói: “Cái này tặng cho em đấy, chị không lại gần đâu, em đừng sợ nhé.”
Thấy cảnh này, Triệu Ký Thu che miệng, suýt chút nữa khóc thành tiếng.
Thợ cả Ngũ hốc mắt hồng hồng, vẻ mặt kích động.
Đến bản thân Bạch Du cũng không ngờ Ngũ Hiểu Đường vẫn còn nhớ Niệm Niệm, hơn nữa còn làm đồ cho Niệm Niệm nữa.
Lúc này mọi người quay qua nhìn Niệm Niệm, vẻ mặt của ai cũng là vẻ sợ hãi, hiển nhiên vẫn còn nhớ chuyện bị hù dọa lần trước.
Triệu Ký Thu lo lắng Niệm Niệm lại bị dọa sợ, vội chắn trước mặt con gái, giải thích với Bạch Du: “Mọi người vừa qua thì tôi đã bảo con bé ở trong phòng đừng có đi ra, không muốn con bé lại… Thật ra thì dạo này trạng thái tinh thần của con bé đã ổn hơn nhiều, bình thường cũng rất nghe lời tôi. Cô cứ yên tâm, tôi sẽ không để con bé lại gần Niệm Niệm đâu.”
Thợ cả Ngũ cũng vội nói: “Vốn còn định mời các cô ở lại ăn trưa nhưng xem ra là không được rồi. Để tránh hù hai đứa nhỏ này thì hay là Bạch Du này, cô cứ đưa hai đứa nhỏ về trước, tôi gửi tác phẩm qua cho cô sau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play