Cô Vương còn cảm thấy tiếc nuối hơn Cảnh Anh nhưng tính cách của cô ấy cũng thuộc kiểu không ép buộc người khác, chỉ đành vậy thôi.
Đúng lúc này, y tá đưa cơm trưa của Cảnh Anh tới.
Cảnh Anh chỉ nhìn thoáng qua rồi đẩy ra.
Làm bạn thân nhiều năm, làm sao cô Vương có thể không hiểu cô ấy: “Cậu bị chảy máu dạ dày, mình thấy ngoài việc ăn uống không đúng giờ mà còn bởi vì cậu kén chọn nữa!”
Cảnh Anh nhún vai: “Mình không muốn vậy đâu, mình cũng rất muốn giống cậu, ăn món nào cũng thấy ngon, bồi dưỡng tới mức béo trắng.”
Cô Vương cười rồi mắng: “Cậu mới béo trắng đấy, cậu đừng có mà bẻ lái nói mình là lợn. Hôm nay mình không cưng chiều cậu nữa đưa, nhất định là cậu phải ăn sách phần cơm trưa này.”
Bạch Du nói: “Em nấu ăn rất ngon, nếu sau này cơ hội, em mời cô Vương và tiền bối Cảnh tới nhà em để ăn cơm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play