Ngoài sợ có tuyết rơi mà còn là vì ngồi xe lửa trong suốt nhiều ngày, ngày nào cũng lăn lộn trong một chỗ chỉ lớn bằng bàn tay, Bạch Du cảm thấy trên người mình có mùi nên muốn về tắm rửa thật nhanh.
Nhưng những lời này lọt vào lỗ tai của Bạch Phi Bằng thì lại thành Bạch Du không muốn vào trong, tránh việc gặp phải anh trai cả Bạch Gia Dương của cô, trong lòng ông không khỏi cảm thấy đau khổ.
Bạch Du không biết cha của cô lại nghĩ nhiều như vậy, sau khi tạm biệt người nhà, ngồi yên trên xe quay về Tứ Hợp Viện.
Quả nhiên là khi bọn cô vừa tới Tứ Hợp Viện thì trời đã bắt đầu có tuyết rơi lần nữa.
Ông Giang nghe thấy có tiếng xe con, ông ấy không kịp chờ mà chạy ra ngoài, không còn dáng vẻ nghiêm túc như ngày thường.
Trước đó cô nhóc được trông nom nên còn nghe lời, bây giờ vừa xuống xe, cô bé đã không nhịn được mà nhào cả người về phía đống tuyết: “Đắp người tuyết! Đắp người tuyết!”
Ông Giang vừa ra ngoài đã thấy một cục tròn vo màu đỏ rực vui vẻ chạy về của mình nhưng cái chân quá ngắn, cũng có thể là do quần áo trên người quá nhiều nên cô bé bị cái chân của cản trở…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT