Nhưng Giang Khải bằng lòng nói dối để dỗ dành cô ta, điều đó nói rõ trong lòng của anh ta vẫn có vị trí dành cho mình, cô ta nghĩ vậy thì lộ vẻ mặt ngại ngùng: “Được rồi, chúng ta tới dưới cái cây kia để nói chuyện. Nhưng anh Giang Khải muốn nói gì với em?”
Giang Khải nhìn về phía cô ta chỉ, cái cây lớn cách chỗ mọi người bảy tám mét, xung quanh không có chỗ nào để người ta trốn, chỉ cần có biến động nhỏ là có thể biết ngay lập tức, quả thật là một chỗ nói chuyện lý tưởng.
“Được, vậy chúng ta qua đó nói chuyện.”
Hai người tới dưới cái cây lớn, chỉ trong khoảng cách vài mét ngắn ngủi, Tần Tâm Hủy đã chỉnh lại tóc và quần áo của mình, dù cô ta có chỉnh thì cũng không tác dụng, trông cô ta vẫn dơ bẩn như cũ.
Giang Khải không che giấu, vừa tới nơi là đã đi thẳng vào vấn đề: “Tâm Hủy, em có muốn rời khỏi đây không?”
Cả người Tần Tâm Hủy kích động đến run lên lần nữa, ngay cả giọng nói của cô ta cũng trở nên run rẩy: “Anh Giang Khải, có phải anh có cách đưa em ra khỏi chỗ này không? Cầu xin anh, cho dù thế nào thì cũng dẫn em rời khỏi đây, em không muốn ở lại cái nơi quái quỷ này, chỉ cần anh đưa em ra ngoài thì sau này em sẽ làm trâu làm ngựa cho anh, anh bảo em làm gì cũng được!”
Giang Khải rất vừa lòng khi thấy dáng vẻ cảm động đến rơi nước mắt của cô ta, sau khi nghe câu nói cuối cùng, mày kiếm nhảy lên một cái: “Thật sự là làm gì cũng được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play