Biểu cảm trên mặt Bạch Du hơi thay đổi, nếu dưới đống quần áo đó là đứa trẻ thì có phải có nghĩa là nếu lúc đó họ đến muộn một chút, đứa trẻ sẽ bị Ngũ Hiểu Đường bóp chết không?
Lúc này Ngũ Hiểu Đường đã không nôn ra máu nữa mà nằm trên đất co giật toàn thân, miệng phát ra tiếng "ư ư" vô thức, thợ cả Ngũ ôm cô ấy, không biết làm sao mà an ủi.
Bạch Du nhìn thể hình của Ngụy Quang Diệu, cảm thấy đánh nhau chưa chắc đã là đối thủ của Hà Đào, cô và thợ cả Ngũ ba người hợp sức, có lẽ có thể ngăn lại nhưng như vậy chắc chắn sẽ phải trải qua một trận đổ máu.
Đây không phải là điều Bạch Du mong muốn.
Không thể đấu võ, vậy chỉ có thể dùng trí.
Bạch Du tằng hắng một cái rồi nói: "Con trai ông vẫn còn trong tầng hầm, ông muốn tự mình nhảy xuống đó à, còn nữa, đừng nói chúng tôi không nhắc nhở ông, bây giờ con trai ông đang rất nguy hiểm, nếu chậm thêm một chút, rất có thể sẽ chết ngạt."
Lời này vửa nói ra, trong nhà yên lặng mấy giây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT