Một con cá đù vàng tầm ba mươi mốt gram, hai con sáu mươi hai gram, dù đặt ở hiện đại thì cũng là một số tiền không nhỏ.
Lần này Ngụy Quang Tông thật sự mắc bệnh thiếu máu.
Trình Phương nuốt một miếng cuối cùng vào cổ họng: “Tôi có một thân thích quen biết cha của Ngụy Diệu Tổ, nghe nói nhà gái hứa sau khi đám cưới thì cha của nhà gái sẽ nhường vị trí công tác lại cho Ngụy Diệu Tổ, mà Ngụy Diệu Tổ lại toàn tâm toàn ý muốn đến Thượng Hải để làm người thành phố, thế nên mấy ngày trước anh ta đã cầu hôn nhà gái, nhà gái cũng đã đồng ý, sau khi đồng ý thì nhà gái đòi tiền Ngụy Diệu Tổ ngay lập tức, nói bạn của cha cô ta muốn bán một căn nhà, một căn nhà sáu mươi mét vuông chỉ có một nghìn đồng, cha cô ta nói muốn mua căn nhà đó để làm nhà cưới cho bọn họ nhưng tiền tiết kiệm của cô ta lại không đủ, thế là bảo Ngụy Diệu Tổ trả một phần, sau đó sẽ ghi tên của hai người, Ngụy Diệu Tổ nghĩ nhà gái đã chấp nhận lời cầu hôn của anh ta, thế nên sau khi thương lượng với người nhà xong thì đã giao toàn bộ vốn liếng của mình cho đối phương.”
Bạch Du: “...”
Một trò bịp rõ ràng như thế mà Ngụy Diệu Tổ lại tin, không chỉ tin mà còn giao toàn bộ vốn liếng cho đối phương.
Bạch Du không nói nên lời, làm sao khi không trên trời lại rơi xuống một cái bánh có nhân chứ, ngốc như thế, chẳng trách lại rơi vào bẫy.
Trình Phương: “Gia đình anh ta đã báo công an, nhưng mà người thân của tôi nói rằng tám chín phần mười là không thể bắt lại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play