Chuyện không nên chậm trễ, Giang Lâm liếc nhìn Bạch Du, sau đó cùng ba người kia đi vào mưa.
Phùng Ngạn Đại không ngờ Phùng Chiêu Đệ lại đi tìm Giang Lâm, tức giận giơ tay định tát vào mặt Phùng Chiêu Đệ nhưng giữa chừng đã bị Giang Lâm túm lấy.
Giang Lâm lạnh lùng nhìn ông ta: "Ông muốn tự giao người ra hay là muốn tôi đánh ông một trận rồi ông mới giao người ra?"
Đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Giang Lâm, Phùng Ngạn Dại run rẩy: "Tôi giao người ngay, giao ngay."
Ông ta không muốn đưa vợ đi bệnh viện sinh con, thứ nhất là để tiết kiệm tiền, thứ hai là vợ ông ta đã mất quá nhiều máu, hơn nữa lúc này đã hôn mê, ông ta lo đưa đến bệnh viện thì bác sĩ sẽ tìm ông ta hỏi chuyện.
Chỉ là lúc này đứa con gái chết tiệt kia đã tìm được phó đoàn Giang đến, dù ông ta không muốn cũng chỉ có thể giao người ra.
Lâm Hướng Tuyết nghe Phùng Chiêu Đệ kể lại đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng khi nhìn thấy mẹ Phùng Chiêu Đệ, cô ấy vẫn không nhịn được mà tái mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play