Đúng lúc này, một ông lão tầm năm, sáu chục tuổi đi tới. Trông mặt ông ấy không quá già nhưng tóc đã bạc trắng, mặc bộ quần áo lao động của xưởng đóng hộp ở bên cạnh, nhưng bảng tên đeo bên ngực trái lại là ở bên tòa soạn, dưới chân đi giày vải quân đội đã giặt trắng bệch cả ra.
Hình như ông ấy nghe thấy được cuộc hội thoại của hai người bọn họ, đi tới nhìn Ngụy Quang Tông, nói: “Ôi, đồng chí này, răng cậu dính thức ăn thật đó.”
Sắc mặt Ngụy Quang Tông trắng bệch, thét lên “Á” rồi che miệng mình theo bản năng.
Ban nãy anh ta còn nói chuyện với phó chủ nhiệm Hà rất lâu, bảo sao phó chủ nhiệm Hà cứ nhăn mày mãi, có khi nào do nhìn thấy thức ăn dính lên răng anh ta không?”
Nghĩ tới đây, anh ta cũng chẳng thèm đoái hoài gì tới Bạch Du nữa mà quay đầu đi luôn.
Chờ Ngụy Quang Tông đi xa rồi, Bạch Du mới quay sang cảm ơn ông lão: “Cảm ơn thầy ạ.”
Ông ấy chỉ phất tay, không nói gì mà rời đi luôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play