Bạch Du: “Trong nồi còn nhiều lắm, chị lấy về cho con chị ăn nhé.”
Chị Lôi vội xua tay: “Không cần không cần, sao có thể vừa ăn vừa lấy chứ! Nhưng nghĩ lại thì hai đứa không có người lớn giúp đỡ nhưng lại được tự do, dù sao không phải ai cũng có thể gặp được một bà mẹ chồng tốt, hồi chị mang thai anh trai Cẩu Đản, đã gần chín tháng rồi mà mẹ chồng chị vẫn bắt chị đi giặt quần áo ở giếng, mùa đông lạnh lắm, tay chị bị nẻ hết cả, giặt xong quần áo cho cả nhà là chị mệt đến mức không đứng dậy nổi, miệng giếng lại ẩm ướt trơn trượt, lúc đó nếu không phải chị nhanh tay bám vào cái guồng giếng thì chỉ sợ đã chết cả mẹ lẫn con rồi, sau khi sinh con, chị quyết định chắc chắn phải theo chồng, nếu không thì ly hôn.”
Bạch Du không ngờ chị Lôi cũng có lúc khó khăn như vậy: “Chị Lôi thật không dễ dàng.”
Chị Lôi thở dài: “Những chuyện không dễ dàng còn nhiều lắm, không nói đến mấy điều đau lòng đó nữa, em vẫn tốt hơn, không có người lớn quản, Tiểu Giang cũng là một người chồng tốt, em không biết những người nhà khác ghen tị với em thế nào đâu.”
Bạch Du nhìn Giang Lâm đang bê ván gỗ ở đầu vọng lâu, mỉm cười: “Em cũng thấy mình khá hạnh phúc.”
Chị Lôi lại nói thêm vài câu không đâu vào đâu nhưng sau khi ăn xong thì chị ấy về luôn, sợ mình làm chậm trễ giờ đi làm của Bạch Du.
Sau khi chị Lôi đi, Bạch Du thay quần áo, ăn một bát chè đậu đỏ và một cái bánh bao thịt, ăn xong đột nhiên cô rất thèm chân gà chua cay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play