Suýt chút nữa là Bạch Du đã tức đến bật cười trước sự vô sỉ của anh ta: “Đồng chí Ngụy Diệu Tổ, anh đang nghĩ cái đếch gì vậy? Ban ngày ban mặt mà anh mơ mộng viển vông để làm gì?”
Thật ra cô chả quan tâm có thể đứng đầu tòa soạn không, đối với cô mà nói thì đây chỉ là một công việc chuyển giao tạm thời, mục tiêu của cô là thi vào đại học.
Nếu như hôm qua Ngụy Quang Tông không trốn tránh khó nhọc mà hoàn thành công việc vẽ báo bảng với cô, vậy có thể là cô sẽ đồng ý với lời đề xuất bây giờ của anh ta.
Nhưng anh ta không làm gì cả, chỉ ngồi chờ tới lúc gặt quả, dựa vào đâu chứ?
Chỉ dựa vào da mặt dày của anh ta?
Ngụy Quang Tông nghe vậy, tức giận tới mức cả người run rẩy: “Đầu tiên, tên tôi không phải là Ngụy Diệu Tổ, tên tôi là Ngụy Quang Tông, tiếp theo, cô là một người phụ nữ, sao lại nói chuyện thô tục như vậy?”
Bạch Du: “Anh là một người đàn ông mà có thể nói chuyện không biết nhục, tại sao tôi không được nói chuyện thô tục? Hôm qua một mình tôi vẽ báo tường từ sáng cho tới tận lúc mọi người tan làm mà tôi vẫn còn vẽ, không thấy anh tới giúp một tay. Bây giờ mới có chỗ lợi thì anh vội vội vã vã chạy tới chiếm lợi, còn không biết nhục mà to tiếng nói gánh vác một phần giúp tôi, sao anh lại mơ đẹp quá vậy? Chỗ lợi để một mình anh chiếm, anh không muốn bị gọi là Ngụy Diệu Tổ cũng được, vậy phải gọi anh là Ngụy Mỹ Mỹ, mơ đẹp quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play