“Phụt…”
Có vài người nghe cô nói như thế, không nhịn được mà bật cười.
Khuôn mặt người phụ nữ đó đỏ bừng, mất thể diện cúi đầu xuống, lén lút chạy trốn.
Bạch Du cũng lười đánh kẻ sa cơ, đeo túi đeo chéo quân đội tới đơn vị.
Đi được một đoạn thì thấy Ôn Tĩnh Uyển đuổi theo: “Đồng chí Bạch, để tôi chở cô đi làm, lên đây đi.”
Bạch Du dừng bước, cô nhìn Ôn Tĩnh Uyển: “Đồng chí Ôn, tôi không biết tại sao cô cứ nhất quyết muốn làm bạn với tôi, nhưng tôi nhớ trước đây tôi từng nói với cô, tốt nhất là nhà nào tự quét tuyết trước cửa nhà nấy. Nếu như cô không nhớ, vậy bây giờ tôi sẽ nói lại lần nữa với cô.”
Đôi mắt Ôn Tĩnh Uyển đỏ bừng trong nháy mắt, dáng vẻ sắp chảy nước mắt trông rất thuần khiết đáng yêu, dường như một đóa sen trắng trong mưa gió: “Đồng chí Bạch, tôi không quên lời cô nói, chẳng qua là tôi rất thích cô, cô xinh đẹp, tài giỏi, độc lập, lại đối xử với bạn bè tốt như vậy. Thế nên tôi rất muốn trở thành một trong những người bạn của cô, nhưng tôi không biết là tại sao cô lại không thích tôi tới như vậy. Chẳng lẽ là vì người đàn ông của chúng ta mà phụ nữ chúng ta không thể có được tư tưởng độc lập cho riêng mình, có bạn cho riêng mình ư?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT