Đội trưởng Trần: "Cái chết của Tần Ngạn Thành thật sự không có quan hệ gì với cô sao?"
Tần Tâm Hủy hít sâu một hơi: "Không có! Không có! Không có! Tôi đã trả lời vấn đề này mấy ngàn lần rồi, tôi không có lý do gì để giết cha mình cả! Không đúng, theo huyết thống thì tôi phải gọi ông ấy là cậu mới đúng. Nhưng từ nhỏ đến lớn tôi vẫn luôn gọi ông ấy là cha, ông ấy sinh ra tôi, nuôi dưỡng tôi, tôi có lý do gì để giết ông ấy được?"
Đội trưởng Trần: "Theo tôi được biết, người nuôi cô là nhà họ Bạch mà nhỉ?"
Tần Tâm Hủy tỏ vẻ xấu hổ: "Đúng vậy, nhà họ Bạch cho tôi ăn, cho tôi mặc, cũng có thể nói là bọn họ nuôi tôi lớn lên. Nhưng chẳng lẽ các người muốn một người bị què hai chân nuôi tôi sao? Vả lại, tôi giết cậu thì có ích lợi gì chứ?"
Độ trưởng Trần: "Cô lo lắng bị người khác biết thân phận con riêng của mình."
Tần Tâm Hủy: "Không chỉ mình cậu biết tôi là con riêng, còn có nhà họ Bạch và người mẹ đẻ trên danh nghĩa Đoạn Tuệ Quân nữa, chẳng lẽ tôi phải giết hết bọn họ sao? Còn nữa, nếu tôi để ý thân phận này thì cũng chẳng chủ động nói cho các người biết."
Đội trưởng Trần: "Chẳng lẽ cô thật sự không biết thi thể Tần Ngạn Thành ở đâu?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play