Bạch Gia Dương: “Bà nội, cháu là vì muốn tốt cho nó, bà xem nó từ đầu tới đuôi có giống một đứa con gái không, mẹ nó qua đời, nó ngủ ngon ăn ngon, không có chút đau buồn nào. Người nhà họ Giang thấy nó như vậy, còn nghĩ rằng nhà họ Bạch chúng ta không có giáo dục!”
Bạch Du bình tĩnh nhìn Bạch Gia Dương trước mắt, sau đó nở nụ cười nói: “Nghĩa tử là nghĩ tận, thế giới thật là kỳ lạ, dường như người đó vừa qua đời thì tất cả mọi chuyện mà người đó từng làm khi còn sống có thể được tha thứ ngay lập tức, dù cho có giết người phóng hỏa, dường như cũng được xóa bỏ. Nếu ai không tha thứ thì nghĩa là người đó không tôn trọng người đã khuất, là không có lương tâm.”
“Nhưng lúc bà ta cướp toàn bộ mọi thứ thuộc về em để cho Tần Tâm Hủy, lúc bà ta treo ngược em lên để đánh, lúc bà ta nhốt em trong ngăn tủ, cả lúc bà ta mang theo axit sunfuric trong người tới đám cưới của em. Sao anh không oai phong lẫm liệt đứng ra nói bà ta không có lương tâm? Đúng rồi, bà ta là mẹ anh mà, trên đời không có ai không có cha mẹ, bởi vì bà ta sinh em nuôi em, thế nên em phải chấp nhận tất cả sỉ nhục. đánh đập và không công bằng không điều kiện. Nếu không sẽ là không tim không phổi, lòng lang dạ sói, có đúng không?”
Lâu Tú Anh và Giang Hựu Hàm nói cô không có lương tâm, nói mẹ cô vừa qua đời mà cô vẫn có thể ăn ngon, cô không cảm thấy buồn chút nào.
Bởi vì cô không quan tâm tới bọn họ, thế nên dù bọn họ có nói thế nào thì bọn họ cũng không thể gây ra tổn thương với cô.
Nhưng Bạch Gia Dương là anh cả của cô, là người cô quan tâm, cô cho rằng anh ấy không hiểu về cô thì cũng không thể nói ra những lời tổn thương cô như thế.
Bạch Gia Dương đối diện với ánh mắt của cô, trái tim run lên, lắp bắp nói: “Anh, anh không có ý đó…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play