Dáng vẻ ông Giang bình chân như vại, ông ấy buông đũa xuống: “Du Du, tại sao cháu lại nói như vậy?”
Bạch Du: “Ông nội, khoảng một tháng trước, khi cháu tới cửa hàng bách hóa thì thấy Hựu Hàm đang nắm tay một người đàn ông, em ấy vừa thấy cháu là đã bỏ chạy, sau đó em ấy còn đe dọa cháu không được nói chuyện này cho mẹ em ấy biết. Thế nên vừa rồi khi nghe thấy dì Lâu nói Hựu Hàm đã nôn ọe nhiều lần, cháu nhớ tới một người đồng nghiệp cũ của cháu lúc mang thai cũng nôn ọe như thế khi ngửi được mùi cá ên vừa rồi cháu mới nóng ruột nói ra khỏi miệng. Cháu xin lỗi ạ.”
Đương nhiên không phải trong lúc nóng ruột nên cô mới nói ra khỏi miệng, cô là cố ý.
Cho dù là đời trước hay là đời này, Lâu Tú Anh và Giang Hựu Hàm luôn gây phiền phức cho cô, làm sao cô có thể ngồi yên chờ chết được chứ.
Mí mắt Lâu Tú Anh giật mạnh, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành.
Trước đó bà ta vốn nghi ngờ nhưng Giang Hựu Hàm lại thề son sắt rằng cô ta không có người yêu, cộng thêm Giang Khải không ngừng xảy ra chuyện. Trong khoảng thời gian này bà ta không còn quá nhiều tâm tư để quan tâm tới chuyện của con gái, không ngờ rằng lại có chỗ sơ suất lớn tới như vậy.
Chẳng qua là đang ở trước mắt mọi người, đặc biệt là đang ở trước mặt ông nội, dù thế nào thì bà ta cũng phải bảo vệ tiếng tăm của con gái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT