Ngày đó sau khi Bạch Du rời khỏi, cô ta bị ông nội dạy dỗ nghiêm khắc một trận. Ông nội còn nói nếu cô ta còn dám làm như thế nữa thì sẽ đưa cô ta xuống nông thôn, khiến cô ta sợ tới mức không dám thở mạnh.
Còn có anh ba của cô ta nữa. Trước đây, khi đơn vị đồn trú của anh phát trái phiếu ngoại tệ anh đều giữ lại đưa cô ta dùng. Lần này do cô ta nói Bạch Du vài ba câu nên anh không thèm cho cô ta bất cứ một trái phiếu ngoại tệ nào luôn!
Mặc dù anh không nói ra nhưng cô ta dùng đầu ngón chân cũng đoán được, sau này cô ta đừng mơ có được bất cứ một tờ trái phiếu ngoại tệ nào từ chỗ anh ba, bao gồm cả mấy thứ tốt khác.
Đúng là làm cô ta tức chết mà!
Bởi vậy mà dù bây giờ cô ta có nhiều thành kiến với Bạch Du đến đâu thì cũng chỉ có thể giữ trong lòng.
Lâu Tú Anh nhíu chặt lông mày: “Bây giờ nói những lời này thì có ích gì? Còn không mau nghĩ cách để cứu anh năm của con ra ngoài.”
Giang Hựu Hàm bĩu môi: “Con thì có thể nghĩ được cách gì? Ông nội đã lên tiếng rồi, không cho phép bất cứ ai cứu anh năm ra ngoài!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT