Dù chỉ tới thành phố Quảng được vài chục năm nhưng Đoàn Tuệ Quân đã có thể nói tiếng Quảng Đông một cách lưu loát, chỉ có dân bản xứ mới có thể nghe được tiếng Quảng Đông của bà ấy có chứa giọng ở nơi khác.
Nguy Hán Nghị không còn lời nào để nói: “...”
Anh ấy nhìn về phía Đoàn Tuệ Quân rồi nói: “Đồng chí Đoàn, dì không phải sợ, tôi không tới để bắt dì, tôi chỉ có vài vấn đề muốn hỏi dì mà thôi.”
Đoàn Tuệ Quân nghe anh ấy nói vậy, trái tim vốn đập điên cuồng mới đập bình thường trở lại: “Vậy mọi người vào nhà đi.”
Nói xong, bà ấy trợn mắt nhìn La Nguyệt Phượng một cách dữ tợn, sau đó bà ấy tháo chiếc chìa khóa treo ở lưng quần ra để mở cửa.
Nguy Hán Nghị nhìn Giang Lâm và Bạch Du rồi nói: “Dì ấy bảo chúng ta vào nhà.”
Bạch Du và Giang Lâm liếc mắt nhìn nhau, theo Đoàn Tuệ Quân vào nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play