“Duyệt Duyệt.” Anh phản ứng lại, giọng nói khàn khàn mà mở miệng: “Em vừa rồi, đang làm gì vậy?”
Ôn Duyệt còn chôn đầu ở trong chăn, cảm thấy xấu hổ nhưng vẫn mạnh miệng, “Hôn anh mà, không được sao?”
Mặt mày lạnh lùng sâu thẳm của Chu Diệu tan chảy ngay lập tức, anh nén cười, vỗ nhẹ vào phần chăn đang phồng lên, nhẹ giọng dụ dỗ: “Hôn anh lần nữa được không?”
“Không hôn, em buồn ngủ, muốn ngủ.” Ôn Duyệt lời ít mà ý nhiều.
Chu Diệu cũng biết tốt quá hoá dở, không nói chuyện, tắt đèn cởi áo khoác và áo len ra lên giường. Duỗi tay đào cô gái ở trong ổ chăn ra, ôm cô vào lòng mình, bàn tay to lớn của anh đặt trên bụng nhỏ của cô.
Ôn Duyệt đưa lưng về phía anh, vẫn không nhúc nhích.
Chu Diệu tựa cằm vào sau gáy cô, cười hai tiếng, trầm giọng nói: “Ngủ đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play