Ban ngày ban mặt, bên cạnh còn có người, tuy các cung nhân đều cúi đầu không dám nhìn nhưng Nhung Âm vẫn cảm thấy như đang bịt tai trộm chuông. Cậu sợ tên hỗn đản Tông Chính Tiêu thật sự sẽ thân mật với mình ở chỗ này, liền nhanh chóng nhận thua: "Ta sai rồi, ta sai rồi! Ta giúp ngươi mắng Thôi gia có được không? Mắng tới khi nào lỗ tai bọn hắn nóng nổ thì thôi!" 

Nghe vậy, quả thực Tông Chính Tiêu dừng động tác. Y ngồi thẳng người dậy nhìn cậu, liếm liếm khóe miệng như đang dư vị gì đó, ánh mắt ý bảo cậu có thể bắt đầu rồi. 

Nhung Âm trừng mắt nhìn y: "Loại lòng dạ hẹp hòi như Thôi gia đi đường tất té ngã, ăn cơm tất bị nghẹn, uống nước tất bị sặc, xem người khác đánh nhau tất bị vạ lây..." 

Cậu càng nói càng nhiều, ngữ khí cùng càng ngày càng nghiêm túc, chỉ có tầm mắt chưa từng dời khỏi mặt Tông Chính Tiêu, nhất thời làm người ta không phân biệt được rốt cuộc là cậu đang mắng Thôi gia hay đang mắng nam nhân trước mặt nữa. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play