Thể trạng của Lưu Niệm Từ tốt hơn một chút, chỉ cần sinh nửa ngày, hai người đều khuyên cô phải thư giãn, đi lại nhiều một chút, nghe lời đại phu và bà đỡ nói, dùng sức, là có thể sinh con ra.
Còn có chính là ở cữ, An Vân Lưu và Niệm Từ đều mời nhũ mẫu, Cố Tiêu nghĩ nghĩ, vẫn là thôi, con của mình tự mình cho ăn.
Cô ở cữ vào tháng sáu, Chu thị là muốn để cho cô ở cữ cho thật tốt, không xuống giường không tắm rửa và gặp gió, đứa nhỏ thì bà sẽ trông giúp cho, không làm ồn Cố Tiêu nghỉ ngơi.
Cố Tiêu lén nói qua với Thẩm Hi Hòa, không xuống giường không gặp gió thì được, nhưng mà tháng sáu không tắm rửa thì cô chắc chắn là chịu không nổi, vậy thì sẽ rất dơ đó, còn có băng nữa, mùa đông dự trữ không ít băng, chỉ chờ lấy ra dùng thôi.
Thẩm Hi Hòa lại không nghe Cố Tiêu hết, tắm rửa sẽ làm miệng vết thương bị nhiễm trùng, hắn có thể hỗ trợ lau người, chỉ thay và rửa, bảo trì khô mát, băng thì có thể sử dụng, nhưng mà phải cách xa một chút, không thể cảm lạnh.
Cố Tiêu nghĩ nghĩ, liền đồng ý.
Dù sao thì chuyện ở cữ phải nói rõ trước, nếu không thì lúc sinh đứa nhỏ ra người này nói cái này người kia nói cái kia, bản thân mình ngược lại bị chọc một bụng khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT