Cố Tiêu có thể tới, đáy lòng Thẩm Hi Hòa rất vui vẻ, nhưng hắn cũng không biết bản thân bị làm sao, giống như lần thay quần áo trước đây vậy, nói ra những lời không nên nói.
Thẩm Hi Hòa hỏi: “…… Vậy muội bây giờ phải đi rồi sao?”
Cố Tiêu gật đầu một cái, “Bánh cuốn có bọc bằng giấy dầu, huynh ăn cũng rất thuận tiện, muội trở về ăn cơm đây.”
Thẩm Hi Hòa ngây người một chút, hắn cúi đầu, cầm một cái bánh cuốn đưa cho Cố Tiêu, “Cái này cho muội……”
Thẩm Hi Hòa phải đọc sách, hai cái bánh cuốn đều là cho hắn, Cố Tiêu làm sao sẽ lấy, hơn nữa, quầy hàng cách chỗ này cũng không xa.
Thẩm Hi Hòa không đợi Cố Tiêu nói xong, liền nói: “Quá nhiều rồi, một mình ta ăn không hết, muội……”
Hắn nhớ rõ mỗi lần đem đồ ăn chia cho Cố Tiêu, nàng đều rất vui vẻ.
Cố Tiêu liếc nhìn Thẩm Hi Hòa, cười nói: “Huynh ăn không hết thì để dành buổi tối ăn tiếp, hoặc là chia cho bạn cùng trường cũng được, huynh từ từ ăn đi, muội đi trước đây.”
Ý cười của Cố Tiêu không chạm tới đáy mắt, lúc xoay người thì đã biến mất không còn một mảnh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT