Lục Vân Sương vẻ mặt khát vọng, "Ta nhất định phải dưỡng thân mình cho tốt mới được, sau này mới có thể muốn ăn cái gì thì ăn cải đó."
Nàng ta không dám thường xuyên ra ngoài, từ nhỏ cha nương đã quản nàng ta rất nghiêm ngặt, lần trước sinh bệnh mặc dù nói không trách Thẩm gia, nhưng mà cha nương đối với quán ăn Thẩm gia vẫn có oán hận. Không phải là thức ăn tốt lành gì, sau này không cho phép nàng ta ăn nữa.
Đạo lý trong đó Lục Vân Sương đều rõ, nhưng mà nàng ta thích ăn mấy thứ như thế này, mùi vị rất ngon. Chờ thân thể nàng ta tốt hơn rồi, thì chắc là cha nương sẽ không nói gì nữa.
Hai người ngồi trong cửa hàng cả một buổi trưa, tới gần chạng vạng mớ về nhà.
Buổi trưa là thời điểm nóng nhất, buổi tối ngược lại có chút gió nhẹ, Cố Tiêu đi tới hậu viện nhìn, kem và bánh kem vẫn còn một ít, cô để lại một ít cho Linh Đang, còn dư lại thì đều mang về nhà.
Đi một đường, kem đã tan ra một chút, nhưng mà vẫn còn lạnh, tam nha chạy ra ôm lấy đùi Cố Tiêu, "Tiểu thẩm, thẩm đã về rồi, con rất nhớ thẩm nha!"
Cố Tiêu khom lưng xuống vuốt nhẹ cái mũi nó, "Là nhớ ta, hay là nhớ đồ ăn đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play