Quán ăn vẫn náo nhiệt như thường lệ, hai người gọi hai phần hàu nướng, một dĩa gà rán phi lê, mỗi người một chén bún ốc, không đủ thì lại gọi thêm, để tránh việc ăn không hết lãng phí.
Hai người tới có chút muộn, ngồi đợi đồ ăn một lúc, liền nghe thấy có người nói: “Nơi này vẫn là quá nhỏ, nên tìm chỗ lớn hơn một chút mới phải.”
Trong lòng Tống Chiêu Thanh liên tục gật đầu, nói rất đúng, lẽ ra nên sớm đổi một chỗ lớn hơn từ lâu rồi, tốt nhất là cách lục bộ gần một chút.
Thẩm nhị oa bưng đồ ăn đã nấu xong lên, “Qua mấy ngày nữa là dọn sang chỗ khác rồi, ở con phố thứ hai ở thành nam, cách nơi này rất gần, đến lúc đó chiêu bài vẫn là cái này.”
Trên chiêu bài vẽ càng ngày càng nhiều đồ, mì, bánh bao, bún ốc, hàu nướng và gà rán, nếu như không phải là chiêu bài đủ lớn, thì đúng thật là không đủ chỗ để chứa.
Tìm thấy cái này là có thể tìm được quán ăn Thẩm gia, ngoài quán ăn Thẩm gia ra thì không có người khác treo cái này. Cho dù có treo thì nhìn cũng không thuận mắt bằng chiêu bài của quán ăn Thẩm gia.
Một là chữ không đẹp bằng chữ của Thẩm Hi Hòa, hai là vẽ không đẹp bằng Cố Tiêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT