Thẩm Hi Hòa nhìn về phía sau đại oa, hỏi: “Chỉ có một mình cháu sao?”
Đại oa nghĩ thầm, chỉ có một rổ cơm như vậy, còn cần dùng tám người nâng tới sao? “Đúng vậy, tiểu thúc mau ăn đi, còn nóng đó.”
Đại oa lớn hơn Thẩm Hi Hòa một tuổi, trước kia khi còn đọc sách ở trường tư thục trong thôn, Chu thị đã dặn dò đại oa, phải chăm sóc tốt cho tiểu thúc.
Mối quan hệ giữa hai người rất tốt, chỉ là thành tích đại oa không tốt lắm, nên không tiếp tục đọc sách nữa.
Từ lúc Thẩm Hi Hòa vào thư viện đến bây giờ, đại oa đã đi đưa cơm tròn 6 năm. Chỉ vì năm nay bận việc đồng áng, nên mới để Cố Tiêu đi đưa.
Đại oa thấy Thẩm Hi Hòa vẫn còn thất thần, “Tiểu thúc mau ăn đi.”
Thẩm Hi Hòa cảm thấy ngực có chút thắt lại, hắn nhớ ra rồi, là hắn đã nói với Chu thị không cho Cố Tiêu đến. Bây giờ mọi thứ đã trở lại như trước, hắn lại không thấy vui vẻ chút nào.
Đại oa thở dài một tiếng, “Tiểu thúc?”
Thẩm Hi Hòa định thần lại, “Tổ mẫu cháu có nói vì sao để cho cháu tới hay không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT