Người tới Đa Bảo Các đều là khách quen, Cố Tiêu cũng không dám bảo đảm, sau khi cửa hàng khai trương thì những vị phu nhân tiểu thư đó sẽ tới ngồi cả một buổi trưa.
Cố Tiêu hỏi An Vân, “Vậy nếu như có một chỗ như thế này, có thể làm đồ chơi vải nỉ, có đủ thứ, có thể ăn điểm tâm, uống được trà thơm ngào ngạt, thì cô có muốn tới không?”
An Vân chớp mắt, “Nơi này không phải rồi sao.”
Cố Tiêu nói: “Không đơn giản chỉ có mấy thứ này, chỗ này không làm đồ cũng có thể uống trà ăn điểm tâm, nhưng mà chỉ có thể ăn một miếng.
An Vân ngồi thẳng lên, “Đi chứ, nếu như có thể ăn được mấy miếng điểm tâm, thì ta sẽ đi, đã sớm nói với cô rồi, điểm tâm nhỏ như vậy không đủ ăn mà cô không nghe...... bây giờ thì sao, không phải vẫn phải nghe ta sao.”
Cố Tiêu luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm, chỗ để làm đồ thủ công cũng không phải là để ăn điểm tâm đâu.
Nhưng mà điểm tâm cũng coi như cái chiêu bài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play