An Vân chỉ là có chút không hiểu, đầu bếp trong vương phủ biết làm món phật nhảy tường, gà bát trân, một món ăn có thể nấu mấy canh giờ, hương vị rất tươi ngon, nhưng mà nàng chỉ muốn đến quán ăn ăn gà rán và bún ốc mà thôi.
An Vân cũng không phải là cô nương gia đầu tiên tới quán ăn, thường xuyên có thể thấy cô nương trong thành Thịnh Kinh kết bạn tới quán ăn ăn cơm, sảnh chính có sáu cái bàn, nam từ chiếm ba bàn, nữ tử chiếm ba bàn.
Bàn cũng tách ra mà ngồi, giống như đây đã trở thành quy cũ bất thàn văn của quán ăn Thầm gia vậy.
An Vân nghĩ thầm, nếu như quán ăn lớn hơn một chút thì tốt rồi, có sảnh chính, có nhã gian, mấy cô nương gia như bọn họ có thể ngồi ở trong nhã gian, không cần cố kỵ mà ăn miếng to bún ốc.
Muốn ăn mấy chén thì ăn mấy chén.
Còn có thể một ngụm to ăn gà rán, rắc thật nhiều ớt bột lên đó. Chứ không giống như bây giờ, xung quanh đều có người, mặc dù sẽ không để ý nàng ăn mấy chén nhưng mà vẫn có chút ngượng ngùng.
An Vân dùng khăn tay lau khóe miệng, đứng dậy đi tới quầy tính tiền, “Thêm một phần gà rán nguyên xương và một phần gà rán phi lê.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play