Trước đây Cố Tiêu không dám nói, bây giờ cô đã tin tưởng Thẩm Hi Hòa, cũng tin người Thẩm gia không phải là người lòng lang dạ sói.
Con người cũng làm bằng da bằng thịt, lâu ngày mới thấy rõ lòng người.
Cố Tiêu đưa khế đất và giấy nợ cho Thẩm Hi Hòa, Thẩm Hi Hòa nhận lấy giấy nợ, “Lúc nãy ta có hỏi nương, nương nói khế đất cứ đề ở chỗ của chúng ta trước, giấy nợ thì đưa cho bà ấy.”
Một tháng trả 76 lượng, bạc là Chu thị lấy từ tiền chung ra, sẽ trừ vào lợi nhuận mỗi tháng của quán ăn, cứ trả mỗi tháng sẽ không làm chậm trễ đến chuyện khác.
Cố Tiêu: “Vậy thì tên trên khế đất......”
Thẩm Hi Hòa ngắt lời cô, “Có sửa hay không cũng giống nhau, không phải đều là của nhà chúng ta sao.”
Người nợ tiền là Thẩm Hi Hòa, tên của thôn trang lại viết tên cô, Cố Tiêu hơi há miệng, “Tam ca...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT