Chu Mục Chi: “Ngu Công dời núi Tinh Vệ lấp biển, dựa vào một bàn tay, cũng có thể đào ra một con sông, được rồi, đất đào ra thì đem đi đắp đập, mấy ngày nay đã vất vả rồi, trở về nghỉ ngơi một chút đi.”
Chu Mục Chi nhìn ba người trẻ tuổi này, trong lòng than thở không thôi,đệ nhất giáp tiến sĩ không phụ danh tiếng của nó,nhưng lại là nhân tài không được trọng dụng ở Hàn Lâm Viện.
Hàn Lâm Viện ở Thịnh Kinh một mảnh thư thái yên bình.
Hàn lâm học sĩ Từ Thành Chu nhấp một ngụm trà, trà xuân Long Tỉnh, là trà ngon khó có được. Hắn đặt tách trà xuống, nghe đồng liêu nói: “Từ đại nhân, đã cuối tháng bảy rồi.”
Từ Thành Chu: “Chẳng lẽ tháng bảy có cái gì đặc biệt sao?”
“Ba người bọn Thẩm Hi Hòa đã đi hơn hai tháng rồi.” Vẻ mặt của vị đồng liêu có chút tái, cũng không biết là bởi vì nóng hay là vì sao, “Ta nghe nói Chu Mục Chi đã giải quyết được lũ lụt ở Tấn Dương rồi.”
Từ Thành Chu nói: “Triệu đại nhân chớ có nói giỡn, từ xưa đến nay lũ lụt hàng năm đều có, làm sao có thể giải quyết dễ dàng như vậy được chứ, còn không phải chờ qua hết mùa mưa, rồi mưa lũ sẽ tự giảm hay sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT